Thật đúng là chưa ăn được thịt dê đã dính đầy mùi tanh hôi. Tin tức truyền ra, Cự Nhận Đảo cũng trở thành trò cười cho toàn cõi Vạn Tượng Hải.
Lần đó, Cự Nhận Đảo bị Tam Giới Đảo tống tiền số vật tư trị giá hai nghìn vạn linh ngọc. Lượng linh ngọc dự trữ gần như cạn kiệt. Khoảng thời gian này, tu sĩ Cự Nhận Đảo đều phải thắt lưng buộc bụng sống qua ngày, lúc tu luyện gần như không có linh ngọc để sử dụng.
Tuy đã phái người trở về bản tinh hệ tìm kiếm vật tư chi viện, nhưng một chuyến đi về này, ít nhất cũng phải mất nửa năm thời gian.
Nói cách khác, còn phải đợi thêm ba tháng nữa, tình hình bên Cự Nhận Đảo mới có thể cải thiện.
Mà Triệu Vân Tề, đại đảo chủ Cự Nhận Đảo, ba tháng qua vẫn luôn chìm trong tự trách và hối hận, hối hận khôn nguôi vì khi xưa đã nghe lời mê hoặc của Dư Hoan, dẫn người đến Tam Giới Đảo thăm dò một chuyến, kết quả chuyến đi đó... tổn thất quá lớn.