Tại một nơi nào đó trong Hồn tộc tổ địa, Lục Diệp xuất hiện từ hư không, dưới sự tẩm bổ của hoàn cảnh đặc thù, thân tâm đều nhẹ nhõm không ít.
Giới Vương Hoa vẫn luôn ở trong thần hải của hắn, không ngừng thôn phệ hồn lực của hắn. Dù hắn luôn có thể bổ sung, nhưng việc mượn ngoại lực để bổ sung như vậy chung quy chỉ là trị ngọn chẳng trị gốc.
Đến tổ địa lại khác. Nơi đây khắp nơi đều là hồn lực có thể luyện hóa hấp thu. Lục Diệp lập tức cảm thấy gánh nặng trong thần hải của mình nhẹ đi rất nhiều.
Cảm giác này, giống như phàm nhân ở lâu trong nơi u bế, hô hấp khó khăn, rồi bỗng nhiên đến chốn trời cao biển rộng.
Lục Diệp cảm thấy nếu mình cứ ở lại nơi đây, Giới Vương Hoa căn bản sẽ không thể mang đến gánh nặng gì cho hắn.