Trên chiến hạm, Lục Diệp thần sắc bình tĩnh, hướng về phía bốn vị Nhật Chiếu đang đứng, khom người đáp lễ: "Do nhân duyên hội ngộ, không phải công lao của ta, các vị đạo huynh quá lời rồi!"
Khương Thượng khẽ mỉm cười: "Tiểu hữu không cần khiêm tốn. Tình hình cụ thể của trận chiến, bọn ta đều đã tìm hiểu rõ ràng. Lần này nếu không có ngươi, Tứ Phương tinh hệ tất sẽ sinh linh đồ thán."
Trên chiến trường chênh lệch thực lực lớn như vậy, Vũ Nương đột nhiên xông vào, quấy nhiễu cục diện, lúc này các tu sĩ Tứ Phương tinh hệ mới có cơ hội thở dốc. Ban đầu La Tà, Ninh Bất Ngạo và những người khác đều cho rằng Vũ Nương vô tình xông vào, nhưng khi nhìn thấy Lục Diệp thổi Cốt Huân kia, sao lại không biết Vũ Nương chính là do Lục Diệp dẫn dụ tới?
Nếu chỉ như vậy, ảnh hưởng đến cục diện chiến trường cũng không lớn, dù sao tất cả sinh linh trên chiến trường đều bị lực lượng của Vũ Nương ảnh hưởng, một khi Vũ Nương rời đi, lực lượng quỷ dị biến mất, thế cục chiến trường vẫn sẽ như cũ.
Nhưng Lục Diệp lại có bản lĩnh giúp người khác xua tan lực lượng của Vũ Nương, trước tiên giải thoát Lý Quản, sau đó giải thoát Ninh Bất Ngạo và La Tà. Đây mới là mấu chốt để trận chiến này chuyển bại thành thắng.