Âm thanh của Lý Quản lại một lần nữa truyền ra: "Bạch Tấn, đã đến nước này rồi ngươi còn muốn đục nước béo cò sao?" Ngay sau đó, nàng khẽ quát: "Bạch Tấn của Tĩnh Nguyệt chính là Huyết tộc ngụy trang! Trần Tông của Bắc Huyền tinh hệ đã bị gã ám sát rồi!"
Vừa rồi không tiện nói thẳng những điều này, tránh làm loạn quân tâm, cho nên mới hạ lệnh cho tu sĩ Tĩnh Nguyệt trở về chiến hạm chờ lệnh. Bởi lẽ Bạch Tấn là Huyết tộc giả trang, không ai biết Tĩnh Nguyệt còn có bao nhiêu Huyết tộc tiềm ẩn khác. Nếu trong chiến sự hỗn loạn thế này mà đột nhiên ra tay đánh lén đồng minh, đó chắc chắn là một đòn giết một mạng.
Đã không cách nào phân biệt tu sĩ Tĩnh Nguyệt có phải Huyết tộc giả trang hay không, thì để họ toàn bộ trở về chiến hạm chờ lệnh chính là biện pháp tốt nhất. Người không phải Huyết tộc tự nhiên sẽ tuân lệnh hành sự, còn nếu là Huyết tộc, e rằng sẽ thừa cơ gây sóng gió.
Lúc này Bạch Tấn còn muốn dùng lời lẽ gây hoang mang lòng người, bị ép bất đắc dĩ, Lý Quản chỉ đành nói ra sự thật.
Khi lời Lý Quản vừa dứt, toàn bộ chiến trường xôn xao cả lên, đặc biệt là các tu sĩ đến từ Bắc Huyền tinh hệ, ai nấy đều biểu cảm ngỡ ngàng, gần như không dám tin vào tai mình.