Bảy ngày sau, tại lãnh địa Nhân Ngư, trước Thiên Loa Điện.
Hư không chấn động, một cánh cổng hiện ra, thân ảnh Lục Diệp bước ra từ trong đó.
Thế nhưng, vừa mới đứng vững, hắn liền nhíu mày, Bàn Sơn Đao bên hông bật ra, đao quang lóe lên, chém thẳng về phía trước.
Một thân ảnh mờ ảo gần như không thể nhìn thấy nghênh đón đao quang lao tới, ngay khi sắp bị chém trúng, thân hình đột nhiên vặn vẹo, hiểm lại càng hiểm tránh thoát được nhát đao này.
Trong con ngươi U Linh tràn đầy vẻ phấn chấn, nhìn chằm chằm vào cánh cổng phía sau Lục Diệp không chớp mắt, dường như đã ngửi thấy hơi thở của tự do!