Phong Vô Cương muốn hắn lấy đó làm gương, Lục Diệp không tiện đáp lại cái gì, nói cho cùng hiện tại hắn chỉ là Chân Hồ cảnh, nhìn khắp Cửu Châu chỉ là một thành viên trong chúng sinh, ngay cả ở Binh Châu bên này cũng không có bao nhiêu quyền lên tiếng, càng không nói tới toàn bộ Cửu Châu.
"Không nói chuyện này nữa, nói cho ta nghe chuyện trong tông môn." Phong Vô Cương ngồi xếp bằng trên ghế không chút hình tượng, đối mặt với Lục Diệp, bộ dạng tràn đầy phấn khởi.
Đi tới nơi này đã gần bốn mươi năm, hắn hoàn toàn không biết gì về Cửu Châu, lại càng nóng ruột nóng gan với tông môn. Hiện tại Lục Diệp đã đến, đương nhiên phải nghe ngóng một chút.
"Đại sư huynh muốn biết cái gì?"
"Cái gì cũng muốn biết."