Editor: Kingofbattle
Trương Hiển Long trầm giọng nói: "Đệ muốn ta làm kẻ hèn nhát sao?"
Tư Đồ Ứng lắc đầu: "Đệ nghĩ rằng bên phía chúng ta, có Chu sư huynh và sư phụ là đủ rồi, phải để lại một chút hy vọng, lỡ như chúng ta tử trận, còn có người nhớ tới mà báo thù cho chúng ta."
Trương Hiển Long thoáng sững người, rồi tự giễu: "Đệ coi ta là Vệ Phàm sao? Nếu ta có thiên phú như Vệ Phàm, không cần đệ nói ta cũng chạy rồi, cả đời này, ta đại khái không thể trở thành Thần Cảnh, chi bằng chết oanh liệt một chút, để người ta nhớ tới ta, Trương Hiển Long cũng là một anh hùng."
May là tên kia không có ở đây, nếu không hắn sẽ càng xúc động.