Nhược Tố không khỏi mỉm cười.
Đây chính là Tô Dịch, để ý không phải các mối họa lửa sém lông mày kia, mà là người và chuyện hắn để ý.
Giống như bất cứ đại họa ngập trời nào trong mắt hắn, cũng chỉ là việc nhỏ như mây bay, luôn có phong phạm trời sập phía trước, mà mặt không đổi sắc.
Trong thời gian kế tiếp, Tô Dịch đi cùng Nhược Tố, dẫn tiến nàng cho Dịch Thiên Tôn.
Sau đó Tô Dịch ngựa không dừng vó, triệu tập Lục Dã, Lạc Nhan, Bồ Huyễn ba đệ tử, sắp xếp một số công việc.