Dừng một chút, trong mắt hắn nổi lên sự suy nghĩ, “Chẳng qua, so sánh mà nói, vị Tô đạo hữu kia mới sâu không lường được nhất, vẻn vẹn một kiếm, phản phác quy chân, chưa từng đưa tới bất cứ động tĩnh nào, lại có uy lực quỷ thần lui tránh, có thể nói là xảo đoạt tạo hóa, hóa mục nát thành thần kỳ!”
Dứt lời, hắn không khỏi cảm khái, “Nếu có thể quyết đấu với đối thủ như vậy, cho dù thua, cũng làm người ta khuây khoả.”
Ôn Tu Trúc mím môi cười, nói: “Ta không cho rằng sư huynh sẽ thua!”
Nàng sớm phát hiện, ở trên người sư huynh Vũ Trần, đã có thêm một luồng khí tức trước kia không có, cực kỳ mờ mịt kỳ ảo.
Không có gì bất ngờ xảy ra, đó hẳn chính là thần vận của tiên linh chi khí!