Tô Dịch gật gật đầu, nói: “Không ra ngoài dự kiến, hẳn là như thế, nhưng đối phương vẫn chưa triển lộ ra ác ý, trong lòng hẳn là có ý đồ khác. Nếu ta nhắm chừng không sai, không cần bao lâu, đối phương chắc chắn sẽ tìm tới cửa.”
Nguyên Hằng vẻ mặt ngưng trọng nói: “Chủ nhân, chúng ta đây cần chuẩn bị trước một phen hay không?”
Một đại tu sĩ linh đạo, cũng không đến mức làm người ta quá kiêng kị, nhưng nếu khi tùy tùng bên cạnh một đại tu sĩ linh đạo, cũng là tu sĩ linh đạo, mặc cho ai có thể không coi trọng?
“Không cần.”
Tô Dịch khoát tay áo, trên mặt hiện lên một tia buồn bã tịch mịch, khẽ thở dài, “Ta đã rất lâu chưa chiến một trận sảng khoái rồi, ước gì có đối thủ chủ động đưa lên cửa.”