Nếu nhìn kỹ, đá trên Thiên Tuyền lĩnh bay xuống, cỏ cây đứt gãy, đàn thú chạy trốn, cảnh tượng tràn đầy lộn xộn.
“Cái này...” Trì độn như Kim Tiếu Xuyên, cũng không khỏi bị một màn này làm chấn động.
Con ngươi Thanh Lân Ưng biến ảo, cũng đã nổi lên nét kinh nghi.
Mà ở sâu trong lòng đất không nhìn thấy được, trung ương thành Cửu Khúc.
Quanh đàn tràng thật lớn phạm vi trăm trượng ầm ầm trào ra những cánh cổng đồng xanh, mỗi một cánh cổng đều như thiêu đốt, trào ra phong lôi địa hỏa, nhật nguyệt tinh tú các dòng lũ khủng bố hủy diệt, như điên cuồng khuếch tán ra bốn phương tám hướng.