Nghe được câu này, Mạnh Trường Vân kích động tới mức cả người cũng đang run rẩy, sắp hoa chân múa tay vui sướng.
Lão làm sao không biét, mình lần này cuối cùng may mắn nhặt về một cái mạng?
Lão chợt hít sâu một hơi, nghiêm nghị hành lễ nói: “Trí tuệ của đại nhân, có thể so với nhật nguyệt, khí lượng của đại nhân, có thể sánh bằng biển khơi, tiểu lão về sau định thay đổi triệt để, sửa lại sai lầm, không phụ đại nhân hôm nay khoan thứ!”
Sau đó, lão lúc này mới sửa sang lại mũ áo, thật cẩn thận ghé lên, đầu cúi xuống, cong lưng, đứng ở cách Tô Dịch không xa, nói: “Xin hỏi đại nhân muốn biết chuyện gì? Tiểu lão nhất định không biết thì thôi, biết sẽ nói hết!”
Nói xong, còn chủ động tiến lên, cầm lấy bầu rượu, rót cho Tô Dịch một chén rượu, trên mặt tràn đầy nụ cười hèn mọn nhiệt tình.