Mỗi một bước chân, trên mặt đất đều có điện mang nổ tung, Tử Hài chạy hết tốc độ, cứ như giẫm lên mặt hồ tĩnh lặng, để lại một loạt cột bùn nổ lên, cả người kéo ra tàn ảnh, rất nhanh đã tiếp cận Thiểm Điện.
“Hả? Lôi Đình lực? Tử Hài đã thức tỉnh lực lượng huyết mạch?” Nại Cách Lý Tư kinh ngạc.
Đại Vu đến ngay sau đó, nghe vậy thì liền đáp: “Đúng vậy, ha ha ha, Tử Hài đã thức tỉnh lực huyết mạch, rất nhiều thanh niên khác cũng có dấu hiệu thức tỉnh huyết mạch. Cảm tạ ngài, thần Tri Thức, cảm tạ An Cách đại nhân.”
“Cảm ơn ta là được rồi, không cần phải cảm ơn hắn. Các ngươi là tín đồ của hắn, đó là chuyện đương nhiên.” Nại Cách Lý Tư nói tiếp
“Ách... Ha ha, ha ha, mặt trời ở đây thật là to.” Lời này là muốn Đại Vu trả lời lại như thế nào? Không có cách nào để trả lời cả, nói đúng vậy thì là bất kính với thần, nói không lại làm mất mặt Nại Cách Lý Tư.