“A, thì ra là thần Bất Tử, vừa nãy sao ngươi không nói với ta chứ, quá thất lễ rồi.” Nại Ái Lệ oán giận.
Một vị thần linh đến địa bàn của mình, lại bị mình đối xử sơ xài như vậy, không biết giữa các vị thần có tình bằng hữu hay không, nếu có, mình nhất định sẽ bị mắng chết.
“Không sao....” Vừa định nói tên kia có chỗ trồng rau, sẽ không cảm thấy người khác thất lễ, phía xa đột nhiên xuất hiện một đạo Thánh Quang Thiểm Diệu thánh khiết.
“Hả? Lư Sắt không thể làm được sao? Còn cần đến tiểu thiên sứ động thủ?” Nại Cách Lý Tư đứng ngồi không yên, ném ra một câu: “Ta đi xem một chút.” rồi bay đến vị trí Thánh Quang Thiểm Diệu.
“Chờ ta với, ta cũng đi cùng.” Nại Ái Lệ vội vàng đứng lên.