Lý Huyền Phong lại cúi đầu bái lạy, Phổ Vũ chân nhân liền lên tiếng, ôn tồn nói:
“Không cần khách khí, tổ sư khai phái của ta cũng là tu sĩ nước Ngụy, dù sao cũng coi như có chút duyên phận.”
Nói như vậy, đôi mắt anh tuấn kia lại khẽ phát ra ánh sáng, một màu xanh lam u tối, rơi vào người Lý Huyền Phong, nhẹ nhàng ồ lên một tiếng.
Nguyên Tố dường như đã đoán trước được, tự rót tự uống, Phổ Vũ chân nhân nhẹ giọng nói:
“Huyết khí rất mạnh, thiên sinh thần lực, quả thật là một cơ thể tốt.”