Mặt trời rực rỡ, khói tía mịt mờ.
Trên không trung, phù lục phong ấn sáu đạo nhật tinh của mặt trời lấp lánh như vầng liệt nhật thứ hai, chiếu rọi khắp Kim Nhất sơn môn, khí trắng lượn lờ bao phủ. Vũ Y chân nhân men theo bậc thang thanh ngọc đi lên, chẳng mấy chốc đã thấy một đạo sĩ ra nghênh đón bên ngoài động phủ trên đỉnh cao nhất.
Vị đạo sĩ này cao quan bạch bào, nét mặt tươi cười, thấy Vũ Y chân nhân liền gật đầu nói:
“Duẫn nhi về rồi à!”
Nghe vậy, Vũ Y chân nhân cúi người thật sâu, lúc đứng thẳng dậy, gương mặt không mấy tuấn tú lộ ra, trong ánh mắt cũng tràn đầy vẻ cảm khái.