Ty Bá Hưu bay càng lúc càng cao, hắn không bay thẳng về phía nam, mà như một con chim linh hoạt, bay vòng quanh, nghiêng nghiêng về phía nam.
Lão nhân không sử dụng pháp lực, cũng không dùng thần thông, chỉ giang hai cánh tay ra hai bên, cẩn thận duy trì thăng bằng, dần dần hóa thành một điểm đen trên bầu trời.
Mưa xanh biếc từ trên trời đổ xuống.
Ninh Uyển đứng trong gió mưa lắc lư, váy áo bay phần phật, nàng giơ một tay ra, lòng bàn tay hướng lên, tiếp nhận mưa xanh biếc này, đồng tử vẫn còn lưu lại vẻ kinh hãi, trên mặt lại hiện lên vẻ nghi hoặc ngày càng đậm.
Mưa rất nhanh tụ thành một vũng nước xanh biếc trong lòng bàn tay nàng, nữ tử ngơ ngác nhìn, lầm bầm nói: