“Hậu bối...”
Thiên Uyển chân nhân khẽ nhắc lại, giọng châm biếm vang lên:
“Hậu bối thì sao? Cái gì gọi là hậu bối? Là ta nhìn chúng lớn lên mà sinh lòng yêu thương, hay là chúng kính trọng ta? Hoàn toàn không phải! Ta vừa đột phá xuất quan, đã có một đám lão già gọi ta là tổ tông... Có liên quan gì đến ta chứ?”
Đàn Vân Thử thở dài, trong lòng vẫn còn chút tình chủ tớ, khuyên nhủ:
“Nhưng huyết thống chung quy vẫn không thể xóa bỏ. Dù ngươi không có tình cảm gì với chúng, thì ít nhất cũng thân thiết hơn người xa lạ...”