“Phụ thân… đã đủ rồi… Thanh Y cảm thấy đã đủ rồi… nghỉ ngơi cho tốt, quên những chuyện này đi, đừng giày vò nữa… để lại một hơi tàn cho Phí gia có được không?”
Tuyết trắng của Hàn Vân Phong rơi lả tả, Phí Đồng Ngọc như một bức tượng đá tàn phá, đứng sững tại chỗ, Phí Thanh Y lặng lẽ chờ đợi, mãi nửa chén trà sau, nàng mới đứng dậy khẽ nói:
“Phụ thân, ta về phục mệnh trước.”
Phí Đồng Ngọc vẫn không biết gì, nữ tử dừng nửa bước, xoay người đưa tay phủi sạch tuyết rơi trên vai lão, sau đó mới cưỡi gió rời đi, biến mất ở phía nam.
……