Thanh Đỗ Sơn.
Bình minh vừa ló dạng từ trong núi, ánh sáng chảy nhẹ nhàng trên ngọn cây, con đường ngọc bích tuyệt đẹp thường được các gia tộc quanh hồ gọi là Thanh Giai, ví như bậc thang thăng tiến.
Rất nhanh, một thiếu niên bước xuống bậc thang, khí vũ hiên ngang, mặc đạo bào trắng viền vàng, cổ tay áo bó sát, trông gọn gàng dứt khoát. Hắn bước xuống dưới ánh bình minh vàng rực, đôi đồng tử ẩn dưới bóng mũi, ánh lên chút sắc vàng.
Đi theo sau hắn là một thiếu niên âm trầm, mặc đồ đen, giọng trầm thấp:
“Điện hạ, các tân đệ tử của các tộc đều đã vào phủ... So với năm ngoái, ít hơn hai thành.”