“Choang!”
Lý Hi Tuấn đã rút kiếm đứng dậy, mũi kiếm dài chỉ xéo xuống đất, bảo vệ lão nhân ở phía sau, một tay khác đã bóp nát một khối ngọc, hai mắt nhìn chằm chằm vào hòa thượng trước mặt.
Hư Mộ thở dài một hơi, đáp:
“Lâu rồi không gặp… Huyền Tuyên đạo hữu.”
“Các hạ là…”