“Dương đại nhân.”
“Tiêu mỗ còn chẳng chịu nhận vị trí thừa thãi, thì há lại chịu làm quỷ thần?”
Hắn bật ra tiếng cười lớn chấn động trời đất, khiến nụ cười trên mặt vị Dương Phán kia thu lại, đôi mắt u u của hắn trong bóng tối nhìn chằm chằm vị cầu đạo giả này hồi lâu, cuối cùng cũng mở miệng:
“Là ai.”
Cảm xúc trên khuôn mặt hắn ngưng kết lại, dường như đã có đáp án, nhưng lại mang theo chút không dám tin và run rẩy, hắn đứng dậy, bước về phía trước, bóng tối nuốt chửng tất cả của người trước mắt, chỉ nghe thấy lời nói lạnh băng kia:
