Khúc Tị Sơn.
Giữa núi, quang sắc chảy tràn, từng sợi kim tỏa mảnh như ngón tay, nối liền vào nhau, xuyên qua đỉnh núi, chiếu rọi những vệt sáng vàng vọt. Trên đài cao trung tâm, các luồng sáng hội tụ, thần thông giao thoa.
Vị đạo nhân bên cạnh thần sắc ngưng trọng, ấn ký màu bạc giữa trán lấp lánh, ánh sáng của 『Khố Kim』 trong tay tựa như từng sợi chỉ bạc, luồn lách giữa những sợi kim tỏa, như thể đang xâu kim luồn chỉ, điều khiển từng sợi kim tỏa uốn lượn trên đài như rồng lượn.
Ở phía bên kia, một tu sĩ áo lam chắp tay sau lưng đứng lặng, ánh mắt đầy thán phục, trong mắt ánh lên những tia sáng kỳ lạ, hồi lâu không nói. Chẳng biết qua bao lâu, bên cạnh hắn dần hiện ra một nữ tử.
Nữ tử này vận một thân y bào màu xanh nhạt, mày mắt tinh xảo, thần thông vây quanh. Chỉ đứng yên tại chỗ, nàng đã tỏa ra một luồng khí diễm cuồn cuộn, thân hình mang theo cảm giác kỳ lạ như thể tùy thời có thể hòa vào thái hư, khiến thanh niên áo lam nhướng mày, nhìn sang với vẻ kinh ngạc và vui mừng, nói:
