Điều này khiến hắn vừa thụ sủng nhược kinh, vừa dở khóc dở cười, Lăng Duệ thu hết vào mắt, mỉm cười than thở:
“Khuê Kỳ coi ngươi là người nhà… Thái Dương đạo thống đối nội ban đầu rất nhiệt tình, nếu không phải các tông trước sau không đi theo chính đạo, khiến Hưu Quỳ, Hành Chúc đau lòng… thì cũng không đến mức trở nên xa lạ như ngày hôm nay…”
Lý Hy Minh thầm gật đầu, thái độ của Khuê Kỳ hắn đã từng thấy qua, đối với La chân nhân đã luyện hóa người cũng không có sắc mặt tốt, huống chi là Thanh Trì năm đó… Cũng khó trách lòng người ly tán đến mức này.
Nói đến đây, Lý Hy Minh đã có chút suy đoán, thấp giọng nói: “Hành Chúc… có phải vì chuyện năm đó Mộ Dung Hạ nam hạ… nhưng sao lại náo loạn đến mức này…”
Lăng Duệ thần sắc phức tạp, lắc đầu nói: