Câu nói này của hắn còn chưa kịp khiến cho Lý Nguyên Khâm có phản ứng gì, sắc mặt của Trì Phù Bác đã thay đổi trước, vừa kinh vừa nghi, vội vàng ngắt lời Ninh Hòa Tĩnh, nói gấp:
“Hòa Tĩnh thúc đang nói gì vậy! Nguyên Khâm là bạn thân của ta, sao có thể nói hắn như vậy!”
Sắc mặt của mấy trưởng bối chi thứ của Trì gia đứng bên cạnh cũng không dễ coi. Chủ ý của Lý Nguyên Khâm từng chữ đều suy nghĩ cho chi thứ, khiến cho mấy người này vô cùng hài lòng, thế nhưng chỉ với mấy câu nói của Ninh Hòa Tĩnh đã phá hỏng bầu không khí trong điện, khiến cho bọn họ không còn hứng thú nữa.
Sự bất mãn của Trì Chí Hổ lộ rõ ra ngoài, đè nén không phát tác, hai mắt trầm trầm nhìn về phía Ninh Hòa Tĩnh:
“Con chó này một lòng hướng về chi trưởng, nhắc tới chuyện trọng dụng người của chi thứ ta lại giống như giết mẹ ruột của hắn, bắt đầu bịa đặt nói bừa…”