Lý Chu Nghi triển khai bức tiểu tín trong tay, lần lượt đọc rồi đưa đến tay Lý Huyền Tuyên. Lão nhân tiếp lấy, xem kỹ, vuốt râu đọc:
“Ngọc Phục Tử, tục danh Vương Phục, vốn xuất thân ở quận Kiến Khảm nước Ngô, dưới trướng có ba đồ đệ, trong đó có một gã tu sĩ Trúc Cơ... Hiện nay đã gần trăm tuổi, sư tôn là Chu Hán của Trường Tiêu Môn, bế quan nhiều năm không ra...”
Trường Tiêu Môn chung quy thành lập rất muộn, lão tổ khai phái Trường Tiêu Tử đến nay vẫn còn, đang độ tuổi trung niên, thể hiện sức sống của môn phái mới thành lập. Không chỉ ai ai cũng có đạo hiệu, sư đồ thường không có huyết thống.
Lý Huyền Tuyên đọc được một nửa, lập tức cảm thấy đau đầu, miệng lẩm bẩm một câu:
“Nước Ngô... Họ Vương... Cũng coi như không có bao nhiêu thế lực gia tộc...”