TRUYỆN FULL

[Dịch] Hệ Thống Cửa Hàng Ở Dị Giới - Full

Chương 1194: Hoa trong nhà kính rốt cuộc không thể thích ứng với mưa bão

Lúc này, khu vực đầm lầy tử vong nơi bốn người Cao Chấn đang ở, một mảnh huyết sắc.

Mùi máu tanh từ từ lan tỏa ra.

Ngửi thấy mùi máu tanh này, đám ma thú ở đầm lầy tử vong, đều ùn ùn kéo về phía này.

Lúc này tấn công bọn họ không chỉ có ma ngạc, mà còn có những con ma thú đầm lầy tử vong khác.

Thế nhưng bọn họ cũng nên cảm thấy may mắn, trong đám ma thú này, không có ma thú Thiên cảnh.

Nếu không thì bọn họ hiện tại đã trở thành bữa ăn của đám ma thú đầm lầy tử vong này rồi.

Hiện tại bốn người bọn họ, linh lực cũng đã cạn kiệt, trên người cũng toàn là vết thương chồng chất.

Cho dù là Cao Chấn cũng không thể chống đỡ nổi nữa, gần như ngồi bệt xuống đất.

“Gào gào gào!”

Một vài con ma ngạc và những con ma thú khác, nhìn thấy tình huống này, lập tức lao về phía bốn người bọn họ.

“Xong rồi, lần này thật sự xong rồi!”

Trong lòng bốn người, tuyệt vọng nghĩ.

Ngay vào thời khắc ngàn cân treo sợi tóc này, từ trong hư không bay đến vô số kiếm khí.

Những luồng kiếm khí này trực tiếp bắn về phía tất cả những con ma ngạc và những con ma thú khác.

Mặc cho lớp da của những con ma thú này có cứng rắn đến đâu, cơ thể có mạnh mẽ đến mức nào, dưới luồng kiếm khí này, cũng giống như giấy vậy.

Kiếm khí dễ dàng xuyên thủng cơ thể của bọn chúng, một số con ma thú còn bị kiếm khí cuốn thành một đống máu thịt.

Chỉ trong nháy mắt, kiếm khí từ trên trời giáng xuống đã chém giết tất cả những con ma thú đầm lầy tử vong có mặt ở đây.

Nhìn thấy cảnh tượng này, đám người Cao Chấn, mắt trợn tròn, ngây ngốc nửa ngày không nói nên lời.

“Cứ... cứ... cứ như vậy mà kết thúc rồi sao?”

Một lúc lâu sau, Vân Đài mới lắp bắp nói.

Cao Chấn thì ngẩng đầu lên, nhìn về phía hư không.

Lúc này trong hư không, một chàng trai trẻ tuổi cực kỳ anh tuấn, phong độ nhẹ nhàng, đạp trên một đám mây trắng, lơ lửng trên không trung nhìn bọn họ.

Chàng trai trẻ tuổi có dung mạo cực kỳ anh tuấn này, chính là Dương chưởng quầy của chúng ta.

Hắn vừa mới đến đầm lầy tử vong, ở trong hư không đã nhìn thấy cảnh tượng này.

Thấy chuyện bất bình thì ra tay giúp đỡ.

Dương Phong phát huy tinh thần con cháu Trung Hoa, nhặt được của rơi trả lại cho người bị mất... ơ, không đúng.

Là phát huy truyền thống tôn trọng người già, yêu thương trẻ nhỏ của con cháu Trung Hoa, cứu mấy sinh mạng yếu ớt này.

Ít nhất theo góc độ của Dương Phong mà nói, mạng sống của bốn người trẻ tuổi này, ở trong mắt hắn là rất yếu ớt.

“Cảm ơn tiền bối đã ra tay cứu giúp!”

Cao Chấn lớn tiếng cảm ơn Dương Phong ở trên hư không.

“Mau quay về đi, nơi này không phải là nơi mà mấy con chim non như các ngươi có thể đến.”

Dương Phong nhìn một chút, cách nơi này không xa, có rất nhiều ma thú Thiên cảnh.

Với chút thực lực của mấy người bọn họ, chỉ có thể trở thành thức ăn cho những con ma thú đó mà thôi.

“Chim non?”

Vân Đài nghe thấy Dương Phong nói chim non, vẻ mặt không phục.

“Ta là hàng thật giá thật, sao lại là chim non chứ.”

Miệng lẩm bẩm nói, thế nhưng mấy lời này hắn chỉ có thể lẩm bẩm nói nhỏ ở trong miệng, không dám nói to ra.

Cao Chấn vội vàng cảm ơn: “Cảm ơn tiền bối đã nhắc nhở, chúng ta sẽ quay về ngay.”

Nói xong, Cao Chấn như nghĩ ra điều gì đó lại hỏi tiếp: “Không biết tiền bối có thể cho biết tên được không?”

“Thiên Thần đại lục, tiệm Duyên Lai Duyên Khứ.”

Dương Phong nói xong, liền bay về phía trung tâm đầm lầy tử vong.

“Thiên Thần đại lục, tiệm Duyên Lai Duyên Khứ?”

Vài người nhìn nhau, Thiên Thần đại lục là ở đâu?

Chẳng lẽ đã có người ở ngoài đại lục đến Thần Chi đại lục của bọn họ rồi sao?

Thế nhưng mới chỉ có mấy ngày thôi, sao đã có người ở ngoài đại lục đến rồi?

Đám người Cao Chấn nghĩ mãi không ra, cái lồng giam giữ Thần Chi đại lục của bọn họ mới bị phá vỡ có mấy ngày.

Vậy mà đã có người ở ngoài đại lục đến nơi này của bọn họ rồi.

Nhanh như vậy sao?

“Ha ha... ta đã nói cái gì chứ, ta đã nói như thế nào chứ.”

Lúc này, âm thanh đắc ý của Vân Đài vang lên.

Trong hư không, Dương Phong chống cằm nhỏ giọng nói: “Có vẻ như thật sự phải đến trung tâm đầm lầy tử vong mới có thể ký nhận được.”

Hắn vừa tiến vào đầm lầy tử vong, đã ra lệnh cho hệ thống ký nhận.

Thế nhưng hệ thống lại nói với hắn là ký nhận thất bại.

Điều này khiến cho Dương Phong có chút nghi hoặc, thế nhưng ngay sau đó hệ thống bảo hắn đến khu vực trung tâm của đầm lầy tử vong thử xem.

Khi Dương Phong đến khu vực trung tâm của đầm lầy tử vong, nhìn thấy tia sáng bảy màu xuất hiện ngẫu nhiên kia, trong lòng có chút lo lắng.

“Hệ thống, tia sáng có thể khiến cho người ta sinh ra ảo giác kia, thật sự vô dụng đối với bản chưởng quầy sao?”

Dương Phong có chút lo lắng hỏi hệ thống.

Mặc dù hiện tại với thực lực của mình, ở trong thế giới huy hoàng này có thể đè bẹp tất cả những thổ dân.

Thế nhưng, hắn có chút sợ hãi đối với một số thứ mà mình không hiểu rõ.

Dương Phong cũng không nghĩ tới với thần thức mạnh mẽ của hắn, ở trong Nhân Hoang giới, còn có thứ gì có thể ảnh hưởng đến thần hồn của hắn nữa sao?

“Thật giả không thể lẫn lộn, chờ đến nơi, ký chủ sẽ biết.”

Hệ thống cũng không nói nhiều, một số thứ chỉ có để cho ký chủ này trải nghiệm rồi, hắn mới biết được.

Sau này phải để cho ký chủ này trải qua nhiều sóng gió một chút, hắn mới có thể trưởng thành nhanh chóng.

Hoa trong nhà kính, rốt cuộc không thể thích ứng với mưa bão.

“Được, bản chưởng quầy tin ngươi.”

Hệ thống đã nói như vậy, Dương Phong vẫn rất tin tưởng.

Dù sao hệ thống cũng sẽ không hại mình!

Rất nhanh Dương Phong đã đến chính giữa đầm lầy tử vong.

Ở nơi này thỉnh thoảng có một tia sáng lóe lên bên người Dương Phong.

Lúc đầu Dương Phong có chút lo lắng, thế nhưng khi hắn nghĩ đến mình chính là người đàn ông có hệ thống.

Hiện tại lại là tu tiên giả.

Căn bản không cần phải sợ hãi.

Dần dần, sống lưng của Dương Phong cũng thẳng lên, trên mặt cũng toát ra vẻ tự tin.

“Nơi này chính là trung tâm của đầm lầy tử vong rồi chứ!”

Dương Phong quan sát một vòng, sau đó ra lệnh cho hệ thống: “Hệ thống ký nhận đầm lầy tử vong!”

“Hệ thống nhắc nhở: Ký nhận thành công, phần thưởng đã phát.”

Ký nhận thành công!

Nhiệm vụ hoàn thành một phần năm!

Dương Phong nghe thấy âm thanh hệ thống nhắc nhở ký nhận thành công, trong lòng thở phào nhẹ nhõm.

Chỉ cần có thể ký nhận là được.

Dương Phong ký nhận thành công, tâm trạng lúc này rất tốt.

Nhìn thấy thỉnh thoảng có một tia sáng lóe lên, Dương Phong vậy mà lại nảy sinh một suy nghĩ.

“Ha ha, đã đến rồi, nếu không trải nghiệm một chút thì cũng không hợp lý.”

Dương Phong trong lúc tâm trạng rất tốt, lại muốn trải nghiệm một chút tia sáng có thể khiến người ta sinh ra ảo giác này.

Ngay khi Dương Phong đang nghĩ như vậy, một tia sáng từ dưới đầm lầy tử vong bắn lên trời, lao về phía hư không.

Vừa hay Dương Phong ở ngay phía trên tia sáng bắn lên trời này, cứ như vậy tia sáng này trực tiếp chiếu vào người Dương Phong.

Quả nhiên không có cảm giác gì.

Dương Phong căn bản không cảm thấy một chút khó chịu nào.

Điều này không khác gì ánh mặt trời, ánh trăng chiếu vào người hắn.

Tia sáng này chiếu vào người Dương Phong rất lâu, dường như thấy Dương Phong không sinh ra ảo giác, cảm thấy tức giận.

Trong đầm lầy tử vong, lại bắn ra năm tia sáng, tất cả đều bắn về phía Dương Phong.

Dương Phong nhìn thấy, khóe miệng hơi nhếch lên, cho dù ngươi có nhiều thêm năm tia, cũng có thể tạo thành uy hiếp đối với bản chưởng quầy sao?

Thật ngây thơ!

Trước sức mạnh tuyệt đối, tất cả những thứ này đều là hư ảo.

Ở đây có nhiều tia sáng hơn nữa, cũng không thể gây ra thương tổn đối với bản chưởng quầy sao?