TRUYỆN FULL

[Dịch] Hệ Thống Cửa Hàng Ở Dị Giới - Full

Chương 1179: Có quen một tên sâu rượu gọi là Hoàng Dịch không?

Hồn Khâm Hàn nghe thấy tiểu huynh đệ Trần Lâm của mình, vậy mà vẫn còn sống.

Nhìn dáng vẻ của hai người bọn họ, tiểu huynh đệ này của mình còn sống rất tốt.

“Ha ha... Sống là tốt rồi, sống là tốt rồi!”

Hồn Khâm Hàn cười tít cả mắt.

“Hai hiền chất, các ngươi hãy đến phủ của ta ngồi một lát trước, để Trường Tôn lão đệ về phủ gọi Trường Tôn Thiến đến.

Đến lúc đó, chúng ta cùng đi Thiên Thần đại lục.”

Hồn Khâm Hàn cười một lúc, sau đó lên tiếng mời Hoàng Chính Hạo và Phong Phi Trần.

“Cũng được!”

Hoàng Chính Hạo và Phong Phi Trần nhìn nhau, rồi gật đầu.

Dù sao thì trận pháp đã bị phá, cũng không cần vội quay về.

Văn Nhân Biểu và Trường Tôn Dụ quay về sắp xếp mọi chuyện, đến lúc đó cũng dẫn theo vài người cùng đi Thiên Thần đại lục xem sao.

Cố Vân Hi ở phía dưới nhìn thấy Hồn Khâm Hàn trở về, mới thở phào nhẹ nhõm.

Vừa rồi nàng cảm nhận được trên hư không có hai luồng sát khí đáng sợ.

Cố Vân Hi thật sự không yên tâm về Hồn Khâm Hàn, vốn định bay lên xem thử.

Nhưng lời của Hồn Khâm Hàn vẫn vang vọng bên tai, bảo nàng chờ ông ấy trở về.

Bây giờ cuối cùng cũng nhìn thấy ông ấy bình an vô sự trở về, trái tim lo lắng mới được thả lỏng.

“Hồn gia gia, cuối cùng người cũng trở về rồi, người không sao chứ?”

Cố Vân Hi lập tức chạy đến bên cạnh Hồn Khâm Hàn, trên mặt đầy vẻ lo lắng.

Hồn Khâm Hàn ha ha cười, xoa xoa cái đầu nhỏ của Cố Vân Hi.

“Ha ha... Không sao, không sao, Hồn gia gia có thể gặp chuyện gì chứ!”

Hoàng Chính Hạo và Phong Phi Trần nhìn thấy Cố Vân Hi mới mười hai tuổi, vậy mà đã có cảnh giới Võ Đế tam giai.

Hai người bọn họ kinh ngạc đến mức trố mắt há mồm.

“Võ... Võ Đế tam... tam giai!”

Hoàng Chính Hạo thật sự không dám tin vào mắt mình.

Sao có thể chứ!

“Đứa nhỏ như vậy mà đã đạt đến cảnh giới Võ Đế rồi? Chẳng lẽ những người trẻ tuổi ở Thần Chi đại lục này đều biến thái như vậy?”

Bây giờ cuối cùng hai người bọn họ cũng hiểu được vì sao nơi này được gọi là Thần Chi đại lục.

Hóa ra những đứa trẻ tầm mười tuổi ở đây đều có thể đạt đến Võ Đế.

Vậy thì trở thành Võ Thánh hoặc Võ Thần cũng không phải chuyện khó khăn gì.

Lúc này Cố Vân Hi mới nhìn thấy Hoàng Chính Hạo và Phong Phi Trần ở phía sau Hồn Khâm Hàn.

Hai gia gia này, đã già như vậy rồi mà một người chỉ có cảnh giới Võ Tôn, một người chỉ có cảnh giới Võ Đế.

Nếu hai người này biết được suy nghĩ trong lòng Cố Vân Hi, không biết có khóc thành tiếng hay không.

Hồn Khâm Hàn nghe thấy lời của Hoàng Chính Hạo và Phong Phi Trần, bèn ha ha cười.

“Ha ha... Hai hiền chất, đây là truyền nhân của ta, Cố Vân Hi, cũng là tiểu nha đầu thiên tài nhất Thần Chi đại lục!”

Hóa ra tiểu nha đầu này là người thiên tài nhất Thần Chi đại lục.

Không phải người trẻ tuổi nào ở Thần Chi đại lục cũng là thiên tài như vậy.

“Phù!!”

Hai người bọn họ thở phào nhẹ nhõm.

Nếu người trẻ tuổi nào ở Thần Chi đại lục cũng là thiên tài như tiểu nha đầu này, thì thật quá đáng sợ.

“Hóa ra là vậy, ta còn tưởng rằng những người trẻ tuổi ở Thần Chi đại lục lớn như tiểu nha đầu này đều có cảnh giới Võ Đế!”

Phong Phi Trần lau mồ hôi lạnh trên trán rồi nói.

Trường Tôn Dụ quay về phủ, bảo tất cả những người cấp cao của nhà họ Trường Tôn đến tập hợp.

Trường Tôn Dụ kể lại đơn giản chuyện vừa xảy ra, bảo mọi người chuẩn bị sẵn sàng hai việc.

Thứ nhất, chuẩn bị sẵn sàng để chia nhau tài nguyên của nhà họ Vạn và nhà họ Tân.

Bây giờ Vạn Sùng và Tân Xuyên đã chết, hai thế lực này đã gây ra bao nhiêu sóng gió trên đại lục suốt bao nhiêu năm nay.

Bây giờ lão tổ của bọn họ đã chết, nhất định sẽ bị các thế lực khác cùng nhau tấn công.

Đặc biệt là những thế lực phụ thuộc của hai nhà này, nhất định sẽ quay mũi dao đồ sát về phía người từng là anh cả của mình.

Đương nhiên bọn họ cũng không phải ngoại lệ, cho dù là nhà họ Hồn hay nhà họ Văn Nhân, cũng sẽ tham gia vào.

Đúng là tường đổ mọi người đẩy, hai nhà này có vô số tài nguyên, bất cứ ai cũng đều thèm thuồng.

Tuyệt đối sẽ không có một thế lực nào ở Thần Chi đại lục bỏ qua cơ hội lần này.

Có lẽ bây giờ các thế lực khác cũng đang thảo luận chuyện chia nhau hai nhà này.

Thứ hai, chuẩn bị sẵn sàng để đi Thiên Thần đại lục.

Nhất định phải đến Thiên Thần đại lục, nên chuẩn bị sẵn sàng mọi chuyện từ trước.

Hơn nữa lần này đến Thiên Thần đại lục, bọn họ sẽ dẫn theo vài người đi cùng để mở mang tầm mắt.

Sau khi thảo luận xong hai chuyện này, Trường Tôn Dụ bèn gọi Trường Tôn Hoán, lão ngũ của mình, lại.

“Lão ngũ, bảo tiểu Thiến đến gặp ta!”

Trường Tôn Thiến chính là tiểu nữ nhi của Trường Tôn Hoán, có cảnh giới Võ Thánh cửu trọng thiên.

Trường Tôn Hoán đồng ý, cũng không nghi ngờ gì, xoay người rời đi.

Một lát sau, một nữ nhân tóc bạc trắng, trên mặt có chút nếp nhăn, dung mạo xinh đẹp, đi đến trước mặt Trường Tôn Dụ.

Người đến chính là Trường Tôn Thiến!

“Tiểu Thiến bái kiến đại bá!”

Trường Tôn Thiến hành lễ với Trường Tôn Dụ, sau đó đứng ở bên cạnh chờ Trường Tôn Dụ phân phó.

Trường Tôn Dụ nhìn Trường Tôn Thiến với vẻ nghiêm nghị rồi nói: “Tiểu Thiến, bây giờ đại bá hỏi ngươi một chuyện, ngươi phải trả lời thành thật.”

Trong lòng Trường Tôn Thiến thấy khó hiểu, đại bá có chuyện gì muốn hỏi mình chứ?

Mười vạn năm nay, cơ bản là mình không ra ngoài, sao lại có chuyện gì tìm đến mình chứ?

“Đại bá cứ hỏi, tiểu Thiến nhất định sẽ trả lời thành thật!”

Trường Tôn Thiến có chút căng thẳng nói.

Trường Tôn Dụ nhìn thấy vẻ căng thẳng trên mặt Trường Tôn Thiến, bèn cười nói: “Thật ra cũng không có chuyện gì, ngươi không cần lo lắng.

Lần này gọi ngươi đến chỉ muốn hỏi ngươi xem, có phải ngươi quen một tên sâu rượu gọi là Hoàng Dịch không?”

Trường Tôn Dụ hỏi xong, trên mặt đầy ý cười nhìn Trường Tôn Thiến.

Ông ấy thật không ngờ, cháu gái của mình vậy mà lại có quan hệ với Tửu Thần Hoàng Dịch.

Hề hề... Vậy sau này nhà họ Trường Tôn của ta có thể uống rượu do Tửu Thần ủ mỗi ngày rồi.

“Hoàng Dịch!”

Trường Tôn Thiến nghe thấy cái tên này, sắc mặt đột nhiên thay đổi.

Những chuyện đã xảy ra trước đây lần lượt hiện lên trong đầu nàng.

“Hoàng Dịch đại ca, tiểu Thiến đời này không lấy ai ngoài huynh!”

“Ha ha... Đúng là tiểu nha đầu, vậy ta Hoàng Dịch đời này không cưới ai ngoài muội!”

Mặc dù Trường Tôn Thiến và Hoàng Dịch đã xác lập quan hệ tình nhân, nhưng vẫn chưa trở thành phu thê.

Vì khoảng cách giữa thân phận của hai người quá lớn, nên Trường Tôn Hoán lúc đó không ưng ý Hoàng Dịch.

Ngoại trừ việc ủ rượu, thực lực và thế lực của Hoàng Dịch lúc đó cũng chỉ bình thường.

So với nhà họ Trường Tôn, đúng là một trời một vực.

Vì vậy mối quan hệ của bọn họ vẫn luôn bị nhà họ Trường Tôn ngăn cản.

Sau khi trận chiến đó kết thúc, khi nhà họ Trường Tôn chuẩn bị tiến vào Thần Chi đại lục, Trường Tôn Thiến đã đi tìm Hoàng Dịch, muốn dẫn theo Hoàng Dịch cùng đến Thần Chi đại lục.

Chỉ cần bọn họ ở bên nhau, thì sẽ có cơ hội.

Cùng lắm thì nàng sẽ ở lại bên ngoài cùng Hoàng Dịch, không đi Thần Chi đại lục nữa.

Nhưng khi đến chỗ ở của Hoàng Dịch, nàng lại không thể tìm thấy tung tích của hắn.

Sau khi tìm kiếm vài ngày không có kết quả, Trường Tôn Thiến đành rời đi với trái tim tuyệt vọng!

Nàng không ngờ rằng Hoàng Dịch lại tự tìm đường chết, đã sớm tự phong ấn bản thân lại.

Còn mười vạn năm nay, Trường Tôn Thiến cũng luôn sống một mình.

Nàng đã quyết định, sẽ cô độc cả đời để sống hết quãng đời còn lại.

Bây giờ đột nhiên nghe thấy cái tên Hoàng Dịch, cả người nàng đều ngơ ngác.

Sau khi tỉnh táo lại từ trong hồi ức, Trường Tôn Thiến vội vàng hỏi: “Đại... đại bá, sao người biết được Hoàng Dịch đại ca?”

Trường Tôn Dụ nhìn thấy phản ứng của Trường Tôn Thiến, bèn biết rằng quan hệ của hai người bọn họ tuyệt đối là loại quan hệ mà ông ấy đã nghĩ.

“Ha ha... Được... Ngươi biết là tốt rồi, đi theo ta đến nhà họ Hồn!”