Lục Viễn Bình mở lời: "Lão phu tán đồng ý kiến của Khương Trưởng lão, nhưng lão phu thấy chuyện này không thể xử lý qua loa như vậy. Những năm gần đây môn quy của Tông môn chúng ta có phần lỏng lẻo, rất nhiều người hành sự ngày càng ngông cuồng!"
"Hừ, gần mười năm qua, Huyền Thanh Tông ta vô cớ mất tích nội môn đệ tử nhiều đến ba mươi hai người. Tông chủ, Dương Cần Đình xem như may mắn, hắn có gia tộc che chở, nhưng những đệ tử xuất thân bình thường, lại vô cớ mất tích kia, tông môn chẳng lẽ không nên cho những đệ tử ấy một lời giải thích sao!
Mà theo lão phu được biết, những đệ tử mất tích này ít nhiều đều có mâu thuẫn với Vương gia!
Vương Sơn Hổ kia, e rằng gã chỉ là một thanh đao của kẻ nào đó mà thôi!"
Lời này vừa thốt ra, chúng nhân trong điện đều biến sắc.