Kỳ thực chuyện Vân Cẩm thông tuệ hơn người không phải bây giờ mọi người mới nhận ra, đứa bé từ rất sớm đã thể hiện sự khác biệt so với những đứa bé khác rồi, nhất là so với hai đứa ngốc Lý Tư và Vân Cẩn càng thấy rõ. Từ khi Vân Na cô cô luôn cầm đầu cả đám nghịch dại không còn ở nhà nữa, đứa bé này phát triển theo hướng khác hẳn, ít nói hơn, nhưng không phải rụt rè.
Đôi lúc nhìn nó chống cằm nhìn trời, chẳng khác gì người lớn, trong việc sinh hoạt cá nhân rất tự chủ, lúc cần ăn là ngồi vào bàn, đến giờ tắm là chuẩn bị quần áo, đọc sách viết chữ, chẳng bao giờ cần Ngu Tu Dung nhắc.
Nếu chẳng phải còn quá nhỏ nhiều việc không thể tự làm, có lẽ nó chẳng nhờ tới ai.
Thôi nương tử thì thầm:" Nữ tử thông tuệ không phải phúc."
Lời vừa dứt bị Thôi Dao nhổ vỏ hạt dưa vào mặt.