Thế nhưng Đại Ngũ Hành Thần Lôi vẫn cứ sượt qua phù văn sắc lệnh này.
Diệp Huyền Tiêu thấy cảnh này, khóe miệng nhếch lên một nụ cười lạnh, dù đây là địa bàn của ngươi thì đã sao? Sự chênh lệch về tầng thứ sức mạnh đủ để khiến bất kỳ cái gọi là ưu thế nào cũng trở nên hư ảo!
Khi ta đã khống chế được lực lượng tầng thứ năm của Trấn Uyên Minh Sắc, cho dù là sư tôn của ta, Tông chủ Thái Cổ Thần Tông, đệ nhất cao thủ của Thần Khư và Linh Lung Giới Vực đương thời, cũng phải bó tay với ta, thiên hạ này còn ai là đối thủ của ta nữa?
Có lẽ kẻ duy nhất cần kiêng kỵ cũng chỉ có những lão gia hỏa đang dựa vào sức mạnh thần khí để kéo dài hơi tàn kia mà thôi
Nhưng, hắn không thể không thừa nhận, gã họ Cố này quả không hổ là người đã nắm trong tay Thái Sơ Thiên Lô, trình độ vận dụng không gian chi đạo hơn xa tu sĩ Hỗn Thiên bình thường. Chẳng trách năm xưa bản thể lại gặp chuyện, nghe nói đã kéo được đối phương vào Táng Uyên Minh Vực, vậy mà cuối cùng lại bại trận.