"Không vội," Ninh Hư Huyền bình thản đáp. "Lực lượng của Thái Cổ Thần Tông đâu chỉ có vậy. Là đại tông môn trấn áp cổ kim của Linh Lung Giới, ắt hẳn bọn họ còn có át chủ bài mà chúng ta chưa biết."
“Minh chủ là muốn xem phản ứng của Thái Cổ Thần Tông?” Trần Dạ Bạch cất tiếng.
Ninh Hư Huyền lắc đầu đáp: “Không thấy được đâu, Mục Thiên Hằng sẽ không hao phí quá nhiều thời gian.”
“Ý của Ninh huynh là, Cố Nguyên Thanh ở Bắc Tuyền Sơn sẽ không chống đỡ được bao lâu liền bị sát hại? Điều đó cũng phải, dù sao đây cũng là Mục Thiên Hằng, Tông chủ của Thái Cổ Thần Tông, lần này ra tay tất nhiên là dốc toàn lực, thiên hạ này ngoại trừ Ninh huynh, ai còn có thể ngăn cản được chứ? Chỉ tiếc cho thiên tư của Cố Nguyên Thanh này, nếu y trưởng thành, thành tựu Hỗn Thiên Bất Tử Cảnh cũng chỉ là chuyện sớm muộn, haizz!” Trần Dạ Bạch khẽ thở dài một tiếng.
Ninh Hư Huyền cũng khẽ thở dài: “Nếu y gia nhập Ẩn Diệu Minh của chúng ta, chúng ta có lẽ có thể che chở cho y, nhưng hiện tại không có lý do để ra tay, tất cả chỉ đành xem tạo hóa của y vậy. Nếu y có thể chống đỡ được, Mục Thiên Hằng tất nhiên sẽ phải quay về, có lẽ còn một tia sinh cơ.”