Nam tử trung niên áo xanh nhíu mày nói: "Chỉ là, nếu bọn ta ra tay ngăn cản, chính là hoàn toàn xé rách mặt với Thái Cổ Thần Tông. Chờ đến sau Nguyên Hội, chỉ sợ khó tránh khỏi bị bọn họ thanh toán!"
Ninh Hư Huyền nhàn nhạt nói: "Dù bọn ta không động thủ, Thái Cổ Thần Tông chẳng lẽ sẽ bỏ qua sao? Linh Uyên Tông năm đó, chẳng lẽ thật sự như lời đồn, câu kết với Giới Uyên Chi Địa, ý đồ mưu hại Linh Lung Giới? Lời như vậy, Trần huynh chẳng lẽ thật sự có thể tin?"
Nam tử trung niên trầm mặc.
Lại qua một lát, Ninh Hư Huyền lại khẽ thở dài nói: “Trần huynh, có lẽ trong Minh còn nhiều người không tán thành ý định của Ninh mỗ, không muốn khơi sâu mâu thuẫn với Thái Cổ Thần Tông. Kỳ thực, Ninh mỗ cũng không muốn, nhưng thế gian này muốn sinh tồn, thì không thể ký thác hy vọng vào lòng nhân từ của kẻ khác.
Hơn nữa, Linh Uyên Giới có lẽ không chống đỡ được bao lâu nữa. Nếu trước khi nó hoàn toàn rơi vào Ma Vực, vẫn chưa có giới vực mới nào thế chỗ nó, có lẽ một trường đại kiếp sẽ cứ thế ập đến, an phận thủ thường, chẳng qua là chầm chậm chờ chết mà thôi!”