Huống hồ, đối phương còn cho hắn bậc thang để đi xuống.
Chỉ là… dưới con mắt của bao người, nếu cứ thế lui bước, e rằng có chút mất mặt.
Ngay khi Sa Thông Thiên do dự không quyết, cân nhắc rốt cuộc là động thủ, hay là tạm thời nhịn cơn tức này lại để sau này tính sổ!
Cố Nguyên Thanh dường như nhìn thấu tâm tư hắn, khẽ nói: “Ừm?”
Một tiếng này, trong tai người khác chỉ là một câu hỏi nhẹ nhàng, thế nhưng lọt vào tai Sa Thông Thiên lại như sấm sét nổ vang, tựa hồ ẩn chứa đạo âm vô thượng.
