Cố Nguyên Thanh mỉm cười: “Đương nhiên, vi phụ cũng chỉ là lải nhải vài câu, không có ý thúc giục ngươi nhanh chóng đột phá. Tu hành cũng giống như luyện đan, phải chú trọng hỏa hầu, tiến độ vẫn cần ngươi tự mình nắm bắt, cần phải không nhanh không chậm, nhưng tuyệt đối không được dừng chân tại chỗ.”
“Nhi tử hiểu rõ!”
“Ngồi xuống rồi nói.” Cố Nguyên Thanh gật đầu.
Phụ tử hai người lại trò chuyện hồi lâu, nói về những chuyện trong Linh Lung giới vực, rồi lại nói đến Thái Cổ Thần Tông.
Chạng vạng, Phùng Đại Nương mang đến rượu ngon thức quý, Lý Trình Di lại gọi Trần Băng Lan tới, phu thê hai người như những gia đình bình thường, ngồi trong sân, cùng Cố Nguyên Thanh dùng một bữa tối.
