( ) Thái Vũ sơn mạch.
Trên một đỉnh núi, nơi biên cảnh Đại Càn, có đài phong hỏa.
Nơi đây trú đóng hơn mười quân sĩ, nhưng phần lớn đều trốn trong nhà, chỉ có hai người đứng trên đài canh, hai tay đút trong tay áo, nhàn nhã đứng đó tán gẫu.
"Mẹ kiếp, nơi này nước tiểu còn chưa rơi xuống đất đã có thể đông thành băng, thật không phải chỗ người ở. Cách lần đổi phòng thủ còn ba tháng, cũng không biết ngày ngày canh giữ ở đây có ích lợi gì, chẳng lẽ còn có kẻ có thể vượt qua Thái Vũ sơn mà đến hay sao? Lão Chu, rượu ngươi mang tới còn không, cho ta uống hai ngụm."
"Đi đi đi, sớm đã hết rồi. Đám gia hỏa các ngươi, ai nấy đều không mang theo một ít, lão tử chuẩn bị rượu nửa năm, này còn chưa qua một nửa đã uống hết."