Dường như đã nhìn thấu suy nghĩ của đối phương, Man Hoàng lại mỉm cười: “Hay là cứ theo đề nghị lúc nãy của ta là tốt nhất. Vật này chia làm bốn, mỗi người một phần, vừa vẹn toàn thể diện cho các vị, lại không làm sứt mẻ hòa khí.”
Liệt Sơn Dục cười khẽ, quay đầu nhìn Cố Nguyên Thanh: “Ta thì không có ý kiến.”
Yêu Hoàng không lên tiếng, nhưng không tỏ thái độ cũng tức là đã ngầm đồng ý. Trong tình huống không muốn nảy sinh xung đột, đây tất nhiên là lựa chọn tốt nhất. Hơn nữa, ở một mức độ nào đó, họ vẫn đang dùng hành động này để thăm dò Cố Nguyên Thanh.
Cố Nguyên Thanh tất nhiên không đồng ý, đã nắm chắc phần thắng trong tay, sao hắn lại bằng lòng chia cho kẻ khác?
Huống hồ, Thế Giới Bản Nguyên đối với hắn cũng vô cùng quan trọng. Nếu luyện hóa vật này vào Thiên Nhân thế giới, có lẽ sẽ tiết kiệm được mấy mươi năm khổ tu.