"Không ổn rồi, mau giết hắn! Bạch Nghiêu, ngươi cũng lên đi!"
Vương văn trên trán Bạch Phách nhíu lại, lúc này nó lại cảm nhận được một luồng khí tức từ trên người Trần Mặc khiến ngay cả nó cũng phải run rẩy, kiêng kị. Nó sợ hãi, không chỉ thúc giục Lạc Thương và Lý An Chính mà còn ra lệnh cho một Kẻ đè cảnh khác bên cạnh cùng ra tay.
Bạch Nghiêu gầm lên một tiếng hổ, linh lực cuồng bạo tuôn ra, tứ chi phát lực, hung hãn lao về phía Trần Mặc.
Trần Mặc khẽ híp mắt, ý thức đã chìm vào đan điền, hắn nhìn chằm chằm vào Kim Ô đã mở mắt: "Ta đã cố hết sức, đến lượt ngươi rồi."
Ý thức của hắn phiêu đãng về phía Kim Ô, mơ hồ cảm nhận được dường như có thứ gì đó kinh khủng sắp được giải khai phong ấn.