“Ong!”
Một đạo âm ba thuần khiết vô song từ trong cây đàn của Văn Mộng Dao dâng lên, ngưng tụ thành một huyền ảnh bán trong suốt khổng lồ có thể thấy bằng mắt thường, quét về phía Đằng La và Đằng Lực.
“Hừ.”
Đằng La hừ lạnh một tiếng, hóa thành bản thể Thiên Yêu Thụ trăm trượng, tán cây che trời lấp đất, rồi đột ngột vung lên, vạn ngàn chiếc lá như tên rời cung, mang theo sát khí kinh hoàng bắn ra.
Thế nhưng, nơi huyền ảnh lướt qua, không gian vang lên tiếng vỡ trong trẻo như lưu ly, vạn ngàn chiếc lá đang bay giữa không trung bỗng nhiên dừng lại, bất động. Khoảnh khắc tiếp theo, chúng lặng lẽ tan rã như băng tuyết bị ném vào mặt trời, từng tấc một vỡ vụn thành tro bụi bay đi.