Thời gian thấm thoắt thoi đưa, lại mấy tháng nữa trôi qua.
Trên Tử Tịch Lôi Hồ, Trần Mặc, Hoàng Y, Hoàng Tố ba người lơ lửng trên không, tạo thành thế chân vạc. Ánh mắt Trần Mặc và Hoàng Tố vô cùng nghiêm nghị, sau khi Hoàng Y khẽ gật đầu, động tác của hai người liền trở nên cực kỳ ăn ý.
“Tinh huyết làm củi, hỏa trận đúc kiếp!”
Trần Mặc gầm nhẹ, giọng nói mang theo âm hưởng kim khí, kim quang trong mắt hắn tăng vọt.
“Đồng lòng đồng niệm, niết bàn cùng hưởng!”