“Việc này đã định, không cần nói nhiều!” Lôi Hạo trực tiếp ngắt lời hắn, đứng dậy phất tay áo rời đi, không thèm nhìn hắn thêm một lần nào nữa.
Lưu phó điện chủ nãy giờ vẫn lạnh lùng đứng xem, lúc này mới bước tới, trên mặt mang theo nụ cười châm chọc không hề che giấu, vỗ vỗ vai Lý Thịnh: “Lý huynh, ồ không, Lý trấn thủ sứ, Hắc Phong Khoáng Trường trách nhiệm nặng nề, ngươi phải ‘tốt tốt’ trấn thủ, chớ có để xảy ra chuyện ‘sơ suất’ nữa đấy! Ha ha!”
Nói đoạn, Lưu phó điện chủ đắc ý cười lớn rồi rời đi.
Trong đại điện trống trải, chỉ còn lại Lý Thịnh (Lý Vạn Hộ) thất thần quỳ tại chỗ, sắc mặt trắng bệch như tờ giấy, toàn thân lạnh toát.
Xong rồi! Toàn bộ xong đời rồi!
