“Gầm—!”
Thi Vương đã đến chân núi, hiển nhiên nó đã dùng cách nào đó để khóa chặt khí tức của Linh Tủy, đang bất chấp tất cả mà xông lên núi.
—
“Rắc—”
Trận pháp phòng ngự cuối cùng ở cửa động vỡ tan như băng mỏng, bàn tay khổng lồ màu xanh xám của Thi Vương xuyên thủng vách đá, âm khí hôi thối lập tức tràn vào trong động. Phó Vĩnh Yêu cảm thấy cổ họng ngòn ngọt, vội gắng gượng nuốt ngược dòng máu tươi đã chực trào ra khỏi miệng.