“Các ngươi làm rất tốt.” Nàng xoa đầu hai đứa trẻ, “Nhưng chuyện này phải giữ bí mật, không được nói với bất kỳ ai, hiểu chưa?”
Hai đứa trẻ dùng sức gật đầu.
Thượng Quan Hồng Ngọc trầm tư chốc lát, đoạn lấy ra một miếng ngọc giản đặt lên trán, ghi lại vài thông tin vào trong: “Tiên Ngọc, ngươi đem cái này giao cho A Lan, bảo ả cứ theo kế hoạch mà làm. Tiểu Nguyệt, ngươi đến kho lấy ba tấm Thủy Độn phù và hai viên Tị Thủy châu đến đây.”
Đợi hai đứa trẻ rời đi, Thượng Quan Hồng Ngọc bước đến bên cửa sổ, nhìn về hướng Bạch Vũ đảo. Đêm dần buông, nơi biển trời giao nhau lấp lóe ánh lôi quang.
“Hy vọng không phát sinh thêm chuyện gì ngoài ý muốn.“