Huyết chưởng môn từ từ xoay người, huyết quang trong mắt loé lên, giọng điệu lạnh như băng: “Ngu xuẩn! Biết người biết ta mới có thể trăm trận không thua, ngươi tưởng việc chém giết trên chiến trường là trò đùa sao?”
Bị uy áp này doạ cho sợ, sắc mặt Thiếu môn chủ khẽ biến, nhưng vẫn không cam lòng nói nhỏ: “Phụ thân lo xa quá rồi, cho dù bọn chúng có cử ra vài tên Tử Phủ đỉnh phong, thì trước mặt tu sĩ Giả Đan, cũng chỉ là một lũ kiến hôi…”Huyết Chưởng Môn hừ lạnh một tiếng: “Ta bảo ngươi đi điều tra, chứ không phải để ngươi ở đây nói lời thừa thãi!”
Thiếu môn chủ cắn răng, cuối cùng không dám trái lệnh, đành cúi đầu đáp: “...Vâng, ta lập tức đi lo liệu.”
Phó gia · Thính Phong Các
Đêm tối thăm thẳm, Phó Vĩnh Thụy bước nhanh qua dãy hành lang, tà áo tung bay tạo nên một trận gió vội vã. Trong tay hắn nắm chặt một miếng ngọc giản.