Bách Linh chân nhân vừa bước vào đại điện, lập tức cảm nhận được mấy ánh mắt sắc bén đang đổ dồn về phía mình, trong đó không thiếu sự dò xét và nghi ngờ.
“Bách Linh, Tiên Minh truyền tin, triều đình Đại Chu tố cáo ngươi cấu kết với Huyết Đằng chân nhân, âm mưu huyết tế Cảnh Châu, có chuyện này không?” một vị trưởng lão chấp pháp cảnh giới Kim Đan hậu kỳ lạnh giọng chất vấn.
Bách Linh chân nhân sắc mặt không đổi, thản nhiên đáp: “Nực cười! Huyết Đằng chân nhân đã sớm phản bội tông môn, việc hắn làm, có liên quan gì đến ta?”
“Nhưng Ngự Thần Tư có lưu ảnh làm chứng, trước khi chết Huyết Đằng chân nhân đã chỉ đích danh ngươi là kẻ chủ mưu!” một vị trưởng lão khác nghiêm giọng nói.
Trong mắt Bách Linh chân nhân lóe lên tia sáng lạnh lẽo, rồi y cười khẩy: “Chết không đối chứng, chỉ là một đoạn hình ảnh, sao có thể làm bằng chứng được? Chẳng lẽ Tiên Minh chỉ dựa vào mấy lời điên cuồng của một kẻ phản đồ mà muốn định tội ta?”