Huyết Đằng chân nhân đưa tay đón lấy hạt giống, lòng bàn tay vừa chạm vào đã cảm nhận được một luồng hấp lực quỷ dị truyền đến, dường như muốn rút cạn tinh huyết trong cơ thể gã. Trong mắt gã lóe lên huyết quang, dây leo trong cơ thể tức thì cuộn trào, cưỡng ép trấn áp sự xao động của hạt giống.
“Quả nhiên là vật tốt…” Hắn khẽ lẩm bẩm, trong mắt lóe lên vẻ cuồng nhiệt.
Bách Linh chân nhân lạnh lùng đứng nhìn, chậm rãi nói: “Dây leo này khi trưởng thành có thể giúp ta ngưng kết Nguyên Anh, còn ngươi… không chỉ đoạt được Huyết Long Tủy, mà còn có thể phân được một phần lực lượng huyết tế, đủ để ngươi trùng kích Kim Đan hậu kỳ.”
Huyết Đằng chân nhân trầm mặc hồi lâu, bỗng nhiên nhe răng cười, để lộ hàm răng trắng ởn: “Chân nhân tính toán thật hay. Nhưng… ta làm sao có thể chắc chắn, sau khi thành sự, ngươi sẽ không trở mặt vô tình?”
Bách Linh chân nhân ánh mắt chợt lạnh: “Ngươi đang nghi ngờ uy tín của bổn tọa?”