Đoạn Hoài Ca liếc nhìn Yến Thu Tịch, người đang mang dép lê ngồi trước bàn ăn, thần thái tự nhiên như thể nàng mới là chủ nhân nơi đây. Hắn không nhịn được lùi ra khỏi sảnh, bước ra ngoài nhìn lại số nhà của mình.
Ngươi làm gì ở đây? Đây còn là Giang Nam sao? Chẳng lẽ cách ta mở cửa có gì sai sót?
Hay là ta ăn thứ gì đó trên phi cơ mà sinh ra ảo giác?
"Sao còn chưa vào? A Hoài?" Yến Vương đang bận rộn gặm chân giò, ngẩng khuôn mặt nhỏ nhắn lên. Dù khóe miệng còn vương chút vết dầu mỡ, gương mặt nàng vẫn rạng rỡ động lòng người.
Đoạn Hoài Ca thần sắc biến đổi mấy lần, cuối cùng có chút không tin nổi hỏi: "Thu Tịch đạo hữu... Ngươi đây là... bản thân hay khôi lỗi?"