"Đại sư, ta đã quyết tâm. Cứ để ta đi xem thử nội tâm của mình."
Do dự bất quyết chỉ mang đến những tổn thương ngày một nặng nề, có lẽ ở dòng thời gian vốn có của mình, ta cũng đã dùng cách tương tự để xác định nội tâm, mới lựa chọn một đời một kiếp một đôi với Thu Thu.
Còn về việc bây giờ ta sẽ chọn ai, chính ta cũng không thể biết được.
Cửa động sâu hun hút, tựa như cái miệng của một con mãnh thú chực chờ nuốt chửng người khác, đợi chờ vật tế "bản tâm" tiếp theo. Đoạn Hoài Ca đứng trước vách núi, dưới chân là đá núi lạnh băng, phía trước là vực sâu khôn lường, mà trong lòng, bóng hình xinh đẹp của bốn cô gái giờ đây lại đan xen thành một vầng sáng ảnh càng thêm mông lung.
Bước một bước này ra, sẽ không còn đường quay lại.