“Lão Trọng!”
Trần Bình An cất tiếng gọi thân quen.
Người tới mặt mũi đoan chính, vầng trán rộng, dung mạo trầm ổn, không phải Trọng Trạch Vũ thì còn ai vào đây?
“Trần đại nhân.”
Trọng Trạch Vũ cũng lập tức nhìn thấy Trần Bình An, bèn tăng nhanh bước chân, chạy vội tới.