Cuộc trò chuyện bên này không ảnh hưởng đến việc Trần Bình An uống rượu say sưa. Trò chuyện một hồi, Mộ Thiên Hùng liền lái chủ đề sang chuyện thành gia.
“Trần công tử khí vũ hiên ngang, thiên tư bất phàm, chắc hẳn nữ tử ái mộ trong thành này tuyệt đối không ít. Không biết hiện giờ đã có hôn phối chưa?” Mộ Thiên Hùng nâng chén rượu cười nói.
“Chưa có hôn phối.” Trần Bình An đáp lời.
“Nếu đã như vậy, không biết ta có may mắn được tác thành cho một mối lương duyên không?” Mộ Thiên Hùng cười nói. “Mộ gia ta nữ nhi rất nhiều, không biết Trần công tử có vừa mắt ai không?”
Ý trong lời nói của Mộ Thiên Hùng đã rất rõ ràng. Chỉ cần Trần Bình An muốn, về cơ bản là nữ nhi Mộ gia mặc hắn chọn lựa.